Thơ
Ta Về
Ta về thở giữa hư vô
Ta về tắm giữa xô bồ đục trong
Biết mình còn được người mong
Hay như hạt cát mênh mông biển đời
Chử Tâm muốn mãi sáng ngời
Cứ va vấp để gọi mời Từ Bi
Muốn bao dung chẳng so bì
Đời như giấc mộng tiếc gì không buông
Bao giờ đánh thức tiếng Chuông
Thấy như huyễn hoặc, nỗi buồn tan mau
Đừng mang những nhớ với sầu
Về trong thinh lặng, nhiệm mầu Như Nhiên
Ta về, nhìn với vô biên
Sắc, Không hư ảo, cõi thiền trong tâm
Tìm trong thinh lặng xa xăm
Hỏi rằng thấy được chỗ nằm mai kia
Ta về, biết cũng phải chia
Chút tình người nhớ khi lìa xa nhau
Ta về, giữ ánh mắt sâu
Cám ơn người đã bền lâu bên mình!
HÀN TUẤN