Thơ

Thương Tình Chinh Phụ

Túy ngọa sa trường quân mạt tiếu
Cổ lai chính Chiến kỷ nhân Hồi
Thế là em đã mất tôi
Trong chiều sương lạnh đang ngồi khóc than
Xe đưa tiển hai hàng thẳng tắp
Người chia buồn tấp nập vào ra
Thế là đoạn tuyệt đôi ta
Nàng thành góa phụ còn ta lìa đời
Làm thân trai trong thời binh biến
Xếp tình duyên theo tiếng quân ca
Bỏ người vợ trẻ ở nhà
Thân mang binh phục tiến ra xa trường
Rồi thẳng bước trên đường giữ nước
Vung súng gươm ngăn bước quân thù
Điều quân xây dựng Chiến khu
Đông qua mấy bận xuân thu khứ hồi
Đời binh nghiệp nổi trôi phiêu bạt
Nghỉ chuyển quân ta tạc về nhà
Vợ chồng đêm ấy giao thoa
Ta đi vì nước nàng đà có thai
Thân côi cút không ai giúp đở
Kế sinh nhai tạm bợ qua ngày
Thương nàng vợ góa con ngây
Thân ta lìa thế nàng đầy gian nang
Cao xanh hởi người đâu có biết
Ta mất rồi người tiếc hay không
Ghét ghen chị phận má hồng
Mà đem mệnh bạt mất chồng Chiến binh
Phận làm trai dặm nghìn da ngựa
Gieo Thái sơn nhẹ tựa hồng mao
Chỉ vì Quốc thể đồng bào
Mà đem thân xác gửi vào thiên thu
Hồn ta vướn sương mù ảm đạm
Trong khói hương nhìn dáng vợ hiền
Con mình xin đẹp như tiên
Mà ta không được phước hiền chăm lo
Đời sinh tử ai dò biết trước
Gieo tình duyên lở bước cho nàng
Tóc xanh khăn trắng vươn mang
Ôm con thơ dại hai hàng lệ sa
Nàng vun vén cho ta nấm mộ
Gói yêu thương trong cổ quan tài
Tóc mây sợi ngắn sợi dài
Nàng đành thủ tiết không hoài thế nhân
Con mất cha nhiều phần thua thiệt
Nuôi dạy con không tiếc tuổi xuân
Mình nàng chịu lắm gian truân
Con ngoan học giỏi tiến thân hơn người
Ngày vinh quy ngàn lời chúc tụng
Con thay ta xây dựng cơ đồ
Còn nàng lực kiệt sức khô
Một đêm trở gió hồn về bên ta

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button