Thơ
Rồi Điều Đó Sẽ Qua
Dù hạnh phúc, hay khổ đau
Điều ấy không mãi ở lâu bên mình
Sống cần phải có chữ tình
Mỗi ngày qua, mỗi bình mình rạng ngời
Cho dù giông bão cuộc đời
Không làm nhụt chí, cất lời oán than
Tai ương không thể ngập tràn
Hạnh phúc khi biết cần làm điều chi
Mở lòng, chan chứa cho đi
Tình người đẹp mãi, tiếc gì hôm nay
Nụ cười, ánh mắt đắm say
Thương yêu tìm đến, tràn đầy niềm tin
Tất cả rồi sẽ “tái sinh”
Mùa Xuân trở lại, đẹp xinh thuở nào
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Vô Thường, xin được gửi trao tình này!
HÀN TUẤN
TB:
Người từ vô tận tái sinh
Đi qua trần thế mang tình nhân gian
Đường về khép bóng ngỡ ngàng
Lợi danh gói một hành trang vô thường!