Thơ
Khúc giao mùa
Nghe ngoài kia lặng lẽ khúc giao mùa
Xuân khép lại hạ ùa về thắp lửa
Lòng rộn ràng lâng lâng bao nỗi nhớ
Mùa tiếp mùa xuân hạ nối tiếp nhau
Tiết giao mùa cơn gió bỏ đi đâu
Hương biển mặn mùa bình yên giản dị
Chùm tia nắng nghiêng nghiêng chiều phố thị
Dư âm nào đang réo rắc gọi tên
Anh thợ kèn thổi bài hát không tên
Trong công viên vài giàn hoa giấy nở
Hoa bằng lăng tím màu con tim vỡ
Phút giao mùa thao thức nhớ từng đêm
Sóng rì rào nên biển rất dịu êm
Xốn xang quá xin mở lòng đón nhận
Con tim đau nên không còn xao động
Tiễn xuân đi nắng dội lửa nô đùa
Mùa hạ nào em hỡi ngày xa xưa
Hàng phượng vĩ đỏ như màu áo lụa
Em còn giữ hình ảnh xa xưa đó
Phút giao mùa lưu luyến gọi tên nhau
Nghe ngoài kia ve thổn thức tiếng sầu
– Phuc Tran –