Tháng 5 – Mùa thi – Mùa chia ly
(Cho các học trò 12)
Các em thân thương và yêu quý!
Thế là một mùa hè nữa lại trở về trong mọi ngôi trường, nẻo đường góc phố, trở về trong sâu thẳm tâm hồn của những ai đã từng một lần cắp sách đến trường thuở còn niên thiếu. Bao kỷ niệm vui buồn của thời học sinh lại trỗi dậy, trào dâng và vỡ òa khiến ai cũng thấy mình lòng mình xốn xang và ngang ngỗn.
Tháng 5.
Sen chớm nở tỏa mùi hương dịu mát
Gió nén lòng đưa cánh phượng hồng bay
Ve đau mình thay vỏ khắp cỏ cây
Và nức nở hát mùa chia tay đến.
Tháng 5.
Cô bé giật mình giương cặp mắt tròn xoe sau đôi kính cận nhìn vào tờ lịch mới bóc rồi đứng lặng im ngơ ngẫn ngắm mây bay.
Tháng 5.
Cậu học trò bướng bỉnh tinh nghịch hay trêu bạn gái mỗi khi đến lớp ngày nào, giờ bỗng trở nên trầm tư sâu lắng và nhẹ nhàng một cách khác lạ.
Tháng 5.
Dường như sân trường lớp học và cây cỏ cũng im lặng hơn, mọi vật trở nên gần gũi và thân thương hơn, những ánh mắt nụ cười ấm áp, triều mến và chân thật hơn.
Tháng 5.
Bác bảo vệ trường trở nên trẻ trung, hay cười và dễ tính hơn.
Tháng 5.
Giọng giảng bài của Thầy Cô trở nên “gàn và mộc” hơn.
Tháng 5.
Mùa thi.
Tháng 5.
Thầy Cô ở lại ! Các em đi!
Em sẽ nhớ gì lúc biệt ly
Sân trường nắng xế tiễn em đi
Hàng cây lá rũ buồn tâm sự
Kỷ niệm mênh mông! Biết nhớ gì ?
Chia tay mùa hạ cuối, các em để lại sau lưng biết bao luyến tiếc nhớ nhung, bao kỷ niệm khó quên của một thời áo trắng; bao nụ cười trong trẻo và cả những giọt nước mắt trong veo; bao nỗi buồn vu vơ và thánh thiện, bao dự định và kế hoạch đã từng ôm ấp, bao lời hứa chưa thực hiện thành; lời cám ơn, lời yêu thương và cả những lời xin lỗi còn nợ mãi với bạn bè và thầy cô giáo!
Chia tay mùa hạ cuối! Còn đâu những buổi ngủ quên, đi học trễ nhảy rào rách áo về nhà bị mẹ mắng rồi nói dối: té xe! Còn đâu những giờ nói chuyện bị thầy phạt đứng ở góc lớp mà phải úp mặt vào tường cả buổi không thôi. Rồi còn: -Vắng không phép hả- một buổi lao động công ích! – Không thuộc bài hả – 20 cặp giấy đôi chép phạt nhé, để rồi cả đêm không ngủ vì sáng mai phải “hoàn thành nhiệm vụ” đã được Cô Thầy “giao phó”! Nhưng giờ thì còn đâu nữa….. Đã xa, xa thật rồi!
Các em thương thương!
Mai xa rồi, Thầy Cô nhớ, yêu và thương các em nhiều lắm!
Nhớ nhiều lắm, hỡi những tà áo dài mang màu trắng trinh nguyên, hỡi những cánh phượng hồng mang sắc máu con tim; xin cám ơn các em rất nhiều vì các em đã cho thầy cô niềm tin yêu cuộc sống.
Yêu nhiều lắm những khuôn mặt khi thì tức tối, lúc thì hân hoan của lũ học trò trong giờ sinh hoạt, chào cờ hay lên lớp; những biểu hiện biết ăn năn hối cải khi phạm phải sai lầm bị thầy cô quở trách; những buổi học chỉ biết lặng im khi hay tin thầy cô giáo của mình đang bị ốm!…
Thương nhiều lắm những lo toan, vất vả, khó khăn và yếu đuối trong cuộc sống thường nhật, rồi cuối cùng các em cũng đã vượt qua mà không hề oán hờn và trách móc….
Các em là những thiên thần!
Các em yêu quý!
Chỉ còn ngày mai nữa thôi, bản tên và tà áo trắng của thời học sinh sẽ được gấp lại cùng với bao kỷ niệm luyến tiếc khó nhạt phai trong cuộc đời người. Giờ đây các em hãy ngồi xích lại gần nhau hơn, nếu có giận hờn gì thì hãy tha thứ cho nhau đi, vì ngày mai sẽ không là ngày hôm nay nữa. Hãy ôm nhau đi, hãy trao cho nhau những ánh mắt nụ cười thân thương nhất, hãy nhìn thật gần vào từng khuôn mặt của bạn bè, hãy nhìn thật sâu vào đôi mắt của mọi người rồi nói: mình yêu bạn lắm! Bởi giây phút này sẽ là muôn thuở!
Chỉ còn một buổi ngày mai nữa thôi là các em phải xa trường lớp, xa Thầy Cô, xa bạn bè mình thật rồi, nghĩ đến giây phút chia tay đó, Thầy Cô rất buồn và chắc là tâm trạng của các em cũng thế! Hy vọng sau này gặp nhau ở đâu đó, chắc chắn rằng, thầy cô sẽ rất hạnh phúc khi có một cô cậu học trò nào đó nhận ra mình và vòng tay lễ phép:
– Em xin chào cô, em xin chào thầy ạ!
Lời yêu thương đầu tiên là nước mắt,
Niềm tin nhau dài lâu là sự thật.
Thầy mong các em sống sao cho có nghĩa tình, chân thật và biết quan tâm đến mọi người xung quanh vì đó là những đức tính quý nhất của mỗi con người.
Ở trên đời không phải ai cũng có thể trở thành một bậc vĩ nhân, nhưng ai ai cũng có thể sống một cuộc sống tốt, một cuộc sống lương thiện và sống một cuộc đời có ý nghĩa, phải không các em?
Thương chúc mưa thuận gió hòa, may mắn và hạnh phúc sẽ đến với các em.
✍️Tác giả Nguyễn Trọng Phúc