Thơ

Lạnh lùng Xuân xứ lạ

Như sóng vỗ xa bờ, mãi lang thang
Biển có gọi, sóng chưa về bến cũ
Có buồn nào hơn nỗi buồn xa xứ
Ðất ấm tình người phai dấu chân quen!

Mẹ mất rồi, ai đợi cửa đêm đêm
Còn ai nhóm bếp lửa con trong tối?
Cho than hồng đun mùi thơm gạo mới
Bát canh rau xanh mướt tuổi thơ buồn!

Bụi tuyết bay đầy phố xá dửng dưng
Cúc rụng hoa vàng trêu cành mai giả
Hồn bánh chưng không về ngang xứ lạ
Vắng tiếng leng keng tiền mừng tuổi đầu năm

Nhang bạc màu cùng tóc muối hoa râm
Chờ ngày mai tim già nua hóa đá
Bài ca Xuân lạc trăm quê ngàn ngả
Bỗng trở về theo mắt đỏ rưng rưng!

Lòng nhủ lòng: quê xa khuất ngàn trùng
Nhớ Mẹ đi không hẹn ngày quay lại
Khói bếp mái tranh quyện trong hồn mãi mãi
Xuân bên nầy nhớ Tết muộn bên kia!

TRẦN KIÊU BẠC

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button