Thơ

Gọi nhau về

Sáng ra thấy nắng hôn đồi
Hoa thơm cỏ lạ ngậm chồi tắm sương
Sau lưng khoảng vắng vô thường
Có ai biết được nắng hường đi đâu?

Đêm xuống vội- trăng tàn mau
Buồn vui gác lại giấu sầu trong tay
Vo tròn hương mật còn say
Để mai còn thấy những ngày tươi vui

Bến mơ ai trải ngậm ngùi
Chạm chân vướng cỏ muốn lùi chẳng an
Chỉ sợ hoa úa – nắng tàn
Hương xưa một thuở ai mang đi rồi

Quay về bến đợi chiều rơi
Nơi đây khắc dấu ngàn lời yêu thương
Âu lo lạc bước – sai đường
Ấy là chốn cũ quê hương đợi chờ….

Thưởng Nguyệt Lê

Virginia Beach.May 9. 2024.

********
Bài hoa

Tg: Độ Phúc

BẾN MƠ.

Bên đồi hoa nở là mơ.
Nắng chiều buông xuống bài thơ tròn vần.
Quê hương ao ước bao lần.
Bến mơ chờ đợi dấu chân mịt mờ.

Sợi thương giọt nhớ mong chờ.
Lắng trong nỗi nhớ bên bờ bến xưa.
Con đò sóng gió xa đưa.
Đắm say biền biệt vẫn chưa quay về.

Trăng tàn đêm xuống nặng nề.
Buồn vui lẫn lộn đê mê lòng người.
Hoa thơm cỏ lạ tươi cười.
Qua đêm sương ngọt gọi mời cố nhân.

Đường xa gió bụi phong trần.
Tình yêu gác lại bên vầng trăng non.
Vấn vương – vương vấn lối mòn.
Đò ơi! tìm lại cho tròn nghĩa xưa.

Bài thơ ” Gọi nhau về ” hay lắm chị!

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button