Thơ

Bắt chút nắng

Mặt Trời tỏa sáng mênh mông
Chiều len lén đợi người trông nẻo về
Chốn xa xôi ấy còn mê
Người nơi phương ấy có tê tái sầu

Bắt chút nắng gửi về đâu
Bên kia còn thấy bể dâu trốn tìm
May ra còn giữ chút tình
Sưởi nồng hoang lạnh con tim về chiều

Nắng hoàng hôn nói bao điều
Núi còn chưa khuất,nắng xiêu vào hồn
Buông tay mới hiểu hoàng hôn
Giữ làm sao được nụ hôn thuở nào

Trở về cùng với khát khao
Bỏ tia nắng vội ,vẫy chào hư vô
Tình yêu như sóng nhấp nhô
Bạc đầu còn mãi lô xô với tình…

HÀN TUẤN

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button