Thơ
Chênh vênh
Thuyền chênh vênh
Và anh chênh vênh
Trời nước mênh mông
Ai tỏ nỗi lòng?
Một mình thầm lặng
Trôi giữa đục trong
Lạnh thấm vào lòng
Cho đời hư không
Đời thế cũng xong
Vẫn là chiếc bóng
Trôi lạc giữa dòng
Trả hết chờ mong
Có ai còn trông?
Tình cũng hư không
Trời đất mênh mông
Một cõi tang bồng
Chênh vênh nụ hồng
Bốn mùa đếm đong
Tuổi đời thong dong
Tình hết phiêu bồng
HÀN TUẤN