Thơ

Hương Bồ Kết Của Mạ

Ngày xưa, Mạ gội đầu bồ kết
Tóc Mạ dài phủ tận gót chân
Qua năm tháng tóc rụng xa, gần
Phai màu tóc Mạ cứ bần thần…

Nắng thương Mạ mỗi lần hong tóc
Gió vờn quanh tòa hương bồ kết
Con đến gần nhìn tóc mãi miết
Đừng rơi nhé, tóc ơi tha thiết…

Mùa qua cho tóc cũng buồn lây
Ung thư đến thế là tóc bay
Chao ơi tội nhìn Mạ héo gầy
Và thời gian tóc có dài đầy…?

Bạc mái đầu tóc Mạ ngang vai
Hương bồ kết giờ cũng nhớ ai
Mắt Mạ giờ nhìn tóc dần phai
Nắng chiều lên màu úa ngày dài…

Mạ “đi” rồi chẳng còn bồ kết
Hương đã theo gió về cõi chết
Giờ chỉ còn mộng vào đêm hết
Cho mơ hương bồ kết Mạ yêu…!

Hàn Tuấn

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button