Thơ
Nỗi niềm
Nhìn chim bay với nỗi niềm
Trăng buồn bao nẻo , tị hiềm Trăng treo
Người đi, có vững tay chèo
Hoàng hôn buông xuống ai theo về cùng
Cô đơn, cùng nỗi sầu chung
Trăng cao vời vợi mông lung bến bờ
Cõi trần, người cũng bơ vơ
Chim bay về tổ, còn chờ tình lang
Sông xưa cách mấy đò ngang
Trăng xưa ai nhớ tiễn nàng vu qui
Chim buồn hát khúc biệt ly
Bến bờ sương phủ, nói gì với đêm
Trăng như nghe tiếng chèo êm
Đò trôi mấy dặm tay mềm nhẹ đưa
Chim ơi, còn nhớ người xưa
Trăng còn e ấp, tình chưa nhạt màu
Bây giờ, Trăng biết người đau
Chim cô đơn đứng, về đâu đêm này
Bến sông, người thấy dâng đầy
Dòng Trăng bàng bạc sương vây kín sầu…!
HÀN TUẤN