Ba Phải Sống (Phần 1)
Lời Tựa
Ngày nay cộng đồng người Việt tại hải ngoại đã lớn mạnh, họ đã sống và lập nghiệp khắp nơi trên thế giới. Cộng đồng người Việt hải ngoại được xem là một Cộng đồng năng nổ, thành công, đã đóng góp nhiều tài năng trong rất nhiều lãnh vực khác nhau của xã hội. Các thế hệ tiếp theo cũng đã tiếp nối truyền thống của cha anh, và đã rất thành công trong đời sống. Điểm quan trọng là đa số các em đều không hiểu rỏ vì sao chúng ta phải bỏ nước ra đi, bao gian nan và hy sinh trên bước đường vượt biển và những hy sinh mà thế hệ đi trước phải gánh chịu để lo cho tương lai của các em. Thậm chí nhiều em còn coi thường cha mẹ mình vì những công việc làm thấp kém của họ. Mấy em đâu hiểu rằng nếu không phải vì hy sinh để lo cho cuộc sống các em, với bản tính cần cù cùng đầu óc thông minh, cha mẹ của các em cũng đã tốt nghiệp đại học, đã thành công trong cuộc sống và đã có những việc làm tương xứng. “Anh Phải Sống” là một câu chuyện nhằm giúp những thế hệ đi sau hiểu rõ cái giá phải trả cho những chuyến vượt biên kinh hoàng, giúp các em biết quý những gì các em đang có được, và cố gắng hơn trong học tập để vươn cao hơn làm rạng danh con cháu Lạc Hồng.
-Tập 1
Trời Bắc California thường giá lạnh và hay có sương mù giăng kín trên những con đường mòn vào dịp cuối đông. Công viên YB là một công viên đẹp nổi tiếng của thành phố nhờ sự phối hợp hài hòa giữa cảnh quan và lối kiến trúc. Một con đường nhỏ quanh co uốn lượn với nhiều triền dốc thoai thoải cùng những hàng thông phủ lá xanh mướt hai bên đường, chốc chốc xuất hiện những đàn chim nô đùa, rượt đuổi nhau trên cánh cỏ xanh mượt còn đẫm ướt hơi sương chiều dễ tạo cho những người bộ hành một cảm giác thoải mái và gần gũi với thiên nhiên hơn. Trên con đường mòn uốn lượn đó, một người đàn ông khoác chiếc áo cổ lông thú với chiếc khăn quàng cổ len dày dặn màu đen đậm, chiếc áo hòa hợp cùng màu sắc như có vẻ làm tăng thêm sự lẽ loi của anh trong một buổi chiều cô tịch. Anh có vẻ không quan tâm đến ngoại cảnh và tiếp tục lầm lũi rảo bước trên con đường mòn. Với một chút để ý, mọi người có thể cảm nhận được đôi bờ vai anh đôi khi có những rung động nhẹ như phảng phất những tiếng nấc nghẹn đang bị nén chặn sâu tận trong lòng. Anh tiến đến băng ghế đá ở một góc hẻm cụt, nơi thưa thớt bóng người qua lại như đang cố tìm một vùng không gian tĩnh lặng cho chính bản thân mình. Trong khóe mắt của anh, những giọt nước mắt lăn dài trên gò má hốc hác như thiếu ngủ, anh như đang trong một tâm trạng thổn thức tột cùng. Một cơn gió nhẹ thoảng thổi qua, những chiếc lá vàng nhẹ rơi trên mái tóc bồng bềnh của anh. Nhiều người bộ hành đã đưa những ánh mắt tò mò về hướng anh như muốn được chia sẻ một chút niềm thương cảm. Trên bóng hình bất động và buồn bả đó, mặt trời cũng như đang tháo chạy trốn và cố gắng chiếu rọi những tia nắng yếu ớt cuối cùng. Nắng, gió và lá như đang gắng cùng nhau phối hợp uốn lượn và nhảy múa trên người anh. Chúng như đang cố gắng vỗ về xua đuổi nỗi đau buồn của anh. Đàn chim sẻ lâu lâu cũng như đồng cảm với nỗi buồn, chúng kêu riu rít và bay sà xuống gần anh với những ánh mắt đầy trìu mến. Người thanh niên đó là bác sĩ Tuấn, một bác sĩ nội khoa giỏi của thành phố.
Lê Đình Quy
Xin xem tiếp tập 2