Thơ
Biển cạn
Biển có bao giờ cạn?
Anh chưa quên được em
Sóng xô ngập tràn
Niềm vui vỡ oà theo bọt sóng
Chúng mình tan vào nhau
Biển chiều có còn xanh?
Trái tim của anh ghi dấu nhiệm mầu
Hình bóng em ngày ấy anh mang theo đến bạc đầu…
Sóng vỗ xót xa, tình yêu ngang trái
Vắng em thật rồi, biển như lạc lối
Mênh mông không bờ, bỏ người bơ vơ
Biển trách hững hờ, cạn cả dòng thơ
Anh vẫn nhớ em, biển nào có biết ?
Đến khi biển cạn, sóng sẽ không còn
Tình anh quá lớn, khi đã cho đi
Dù rằng cay đắng, biển cạn tình si
Biển luôn yêu người, bao giờ biển cạn?
Tình yêu nồng nàn, biển còn mãi mãi
Anh vẫn mãi yêu, dù rằng biển vắng
Sóng nói với anh, biển đời xa vắng…!
HÀN TUẤN
TB:
HT cảm tác từ ảnh của Bạn Nguyễn Tính