Thơ
Chiều Nắng Hạ
Thơ: Thưởng Nguyệt Lê
Virginia Beach USA 5.4.2018.
Nắng chiều trải nhẹ lên cây
Em nghiêng vành nón hứng đầy hương bay
Tuổi cài hoa phượng thơ ngây
Bỗng đâu gió chướng thổi ngay vào lòng.
Tưởng rằng mát tựa dòng sông
Ngờ đâu oà vỡ như giông giữa trời.
Một người đi với một người
Sao đành bỏ lại nụ cười sau lưng.
Người đành sao nỡ dửng dưng
Nắng còn đầu ngõ, tình chung xa vời
Mênh mông mây xám cuối trời
Làm sao biết được tình đời đổi thay.
Thầm thì gọi gió hỏi mây
Hỏi trời sao nỡ gửi đầy thương đau
Cho tim nhỏ lệ vương sầu
Gọi thầm tên giữa canh thâu đêm dài .
Làm sao xoá hết tình ai !
Để cho nắng hạ vẫn hoài trong veo
Dù cho có lỡ bến neo
Cũng xin gác lại mái chèo nơi đây!