Thơ

Chờ Đợi

Nầy em ạ xuân đã về rồi đó
Gió reo ca trên cửa Ngỏ Hoàng thành
Sông Ngự Hà từng đợt sóng long lanh
Bầy chim nhỏ chuyền cành kêu không hở
Trước ngọ môn muôn loài hoa đua nở
Bầy trẻ thơ mừng rỡ đón xuân về
Sao trong lòng anh buồn đến tái tê
Nhìn thiên hạ đi về từng đôi lứa
Anh nhớ mãi những lời em đã hứa
Gắng chờ em vài ba bữa em về
Trời Huế buồn mây phủ kín sơn khê
Chờ và đợi não nề theo năm tháng
Ai mua không nỗi buồn tôi đem bán
Để cho lòng trong sáng đón chờ em
Mãi suy tư mà phố đã lên đèn
Nhìn dòng người xuôi ngược bước bon chen
Tiếng leng keng của người phu dọn rác
Anh bừng tỉnh đưa mắt nhìn dáo dát
Em ở đâu anh tan nát cõi lòng
Không biết xuân này em về nữa hay không
Lúc em đi cửa lòng anh đã khóa
Thu qua rồi đông đến thành băng giá
Bóng hình em chế ngự cả hồn anh
Quay trở về anh vội vã bước nhanh
Sợ giọt buồn lăng quanh trên gò má
Về đi em đốt cho tan băng giá
Đem chỉ kim may vá cuộc tình sầu
Anh chỉ cần hai đứa sống bên nhau
Dù cực khổ sang giàu ta cùng chịu
Trời đêm nay tiếc xuân hơi mát dịu
Nhấm cô đơn anh nựng nịu ngón tay mình

<Ngô Truyền>

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button