Thơ
Đừng Đi Em Nhé!
Em đi, mất nửa vần thơ
Nửa kia để lại thẫn thờ cho ai
Em đi, buồn giọt sương mai
Thả trôi giấc mộng trang đài kiếp sau
Em đi, héo úa ngàn lau
Về mô em hỡi vết sầu trăm năm
Em đi, tình nhớ về thăm
Tình xa bỏ lại Trăng rằm tương tư
Chờ anh, đừng vội giã từ
Biết rằng hai đứa tình như vẫn đầy
Đừng đi nhé hương đâu đây
Bóng hình in dấu trời mây, tình đầu
Trời cao, biển rộng, sông sâu
Em xa vời vợi, bạc đầu nhớ em
Bao giờ vuốt sợi tóc mềm
Gối lên tay ấy, hương đêm ngọt ngào …
Bao giờ cho những khát khao
Bên em oà vỡ, tuôn trào ngất ngây
Thời gian ai có chờ đây
Hay là dành đến sum vầy kiếp sau…!
HÀN TUẤN