Thơ
Em Về Điểm Phấn Tô Son Lại
EM VỀ ĐIỂM PHẤN TÔ SON LẠI
NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT NỤ CƯỜI
EM đã thương đau nửa phận người
VỀ nằm nghĩ lại lệ tuôn rơi
ĐIỂM qua một quảng đời đen tối
PHẤN đã tàn phai nhếch mép cười
TÔ điểm dung nhan cho sáng chói
SON hồng khiêu gợi ướp vành môi
LẠI thêm lần nữa em vươn tới
NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT NỤ CƯỜI
<Ngô Truyền>