Thơ

Gánh cơm Hến mùa Đông

Huế mùa Đông
Từng đoàn gánh gánh, gồng gồng
Tiếng cười nói xôn xao
Phá tan cái lạnh hanh hao … đặc quánh
Bếp lửa hồng trên quang gánh
di chuyển bập bùng
hơi ấm xuyên màn sương
Những gánh cơm Hến ở góc đường
Túa đi muôn nơi từ Vĩ Dạ
Họ dệt nên muôn khúc ca
Về Cồn Hến và
biết bao hương vị cuộc đời
Cái ngọt-bùi-đắng-cay
Hòa tan trong vị nồng … ngất ngây của ruốc !
Thật diệu kỳ tô cơm nguội thân thuộc
… biết bốc khói
Thật khó tả cái vị hến thanh ngọt
… có vị bùn của những ngày lụt
Bưng tô cơm hến lên húp
Là nếm cả triết lý cuộc đời
Cơm Hến!
Bắt đầu từ sự nghèo khó
Và kết thúc trong sự tinh hoa
Chút cơm nguội của hôm qua
Chút ruốc, chút muối, chút hến và thiên nhiên rau cỏ…
Trong tô cơm Hến nhỏ
Mà có cả một Huế bao la
Tiếng kẽo kẹt … kẽo cà của quanh gánh
Cái hơi ấm của bếp lửa than
Làm tan đi cái giá băng
Để Huế ngày Đông … không lạnh !

💜LHT
11.2023

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button