Thơ

Huế – Người Tình Muôn Thuở

Bốn mươi năm trở lại Huế thương
Bơ vơ một bóng tìm đường phượng bay
Huế sao thay đổi thế này
Phượng đâu không thấy toàn cây điệp vàng
Người tình xưa ấy sang ngang
Gia đạo êm ấm với đàn cháu con
Còn ta một tấm lòng son
Tình xưa tan vỡ không còn yêu đương
Chỉ còn lại Huế yêu thương
Một lòng chung thủy tình trường xưa nay
Để ta thương nhớ đêm ngày
Ước mong có dịp mà quay trở về
Huế ơi ta giữ lời thề
Dù xa vạn dặm vẫn về cố hương
Lang thang thả bước bên đường
Mà nghe hơi thở cố hương ấm nồng
Sông Hương rửa dạ sạch trong
Không còn vương vấn bụi hồng trần ai
Thời gian bươn chải miệt mài
Tóc xanh đổi sắc bạc phai mái đầu
Ghé mình ngồi trước Văn Lâu
Ta cùng với Huế trút bầu tâm giao
Trăng non giờ đã lên cao
Phản phất vài giọt mưa rào đầu thu
Thuyền ai thấp thoáng sương mù
Thăng trầm ca Huế như ru lòng người
Trần gian lắm kẻ phụ người
Nhưng mà Huế vẫn trọn đời yêu ta

<Ngô Truyền>

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button