Kẹo kéo và tuổi thơ tôi
Người ta nói, khi bạn thường hoài niệm về 1 thời xa lắc, xa lơ … xa ngái là lúc bạn bắt đầu bước qua bên kia con dốc của cuộc đời … chưa phải là già nhưng bắt đầu có những khoảnh khắc muốn có “một chiếc vé về tuổi thơ”.
Mỗi khi tôi bắt đầu câu chuyện bằng những cụm từ như “hồi xưa thời của Me … “ hay “con biết không cái thời Me còn …” thì các con tôi tự hiểu là Mẹ mình “đang sống chậm lại”, tụi nhỏ bắt đầu ôm vai tôi và đùa “hồi nớ Me có nhiều thứ kể quá, kể hoài không hết!”
… “Chơ răng nữa, nhiều lắm con!” …
Năm ngoái, trong khay mứt Tết của gia đình, tôi “len lén” bỏ thêm 1 món mới không phải là mứt mà là mấy cây Kẹo Kéo của tuổi thơ tôi. Tôi dặn “mấy đứa từ từ mới được ăn nghe, đợi Me đã! Cái nớ không phải kẹo bình thường mô!” Vừa đi pha bình trà, tôi vừa nói vọng rồi tự mình cười to vì cách cường điệu trong giọng nói của mình. “Kẹo Kéo thôi mà, răng lại không bình thường hè?!”
Tôi giành mấy phút “Google” cái xe kẹo kéo để dễ minh họa cho hai đứa con “đó con, niềm vui tuổi thơ của Me! Cái kẹo ni hắn được làm bằng tay từ chiếc xe nớ đó!” Nói xong tôi thích thú nhìn ánh mắt ngạc nhiên của con mình và cười to khi tụi nhỏ ăn kẹo cũng theo cái cách phải liếm cả “sợ hết” mà tôi chỉ lại.
Hồi đó, ở xóm Phan Đăng Lưu (ngã giữa), cứ tới giờ chiều chiều, bớt nắng là chiếc xe đạp có cái chuông 🔔 leng keng xuất hiện. Đang phụ Me tôi chẻ củi hay giặt áo quần đằng sau nhà, tôi “dọt” một cái là kịp bu theo “đồng bọn” đứng quanh cái xe Kẹo Kéo. Chiếc xe có cái thùng gỗ đằng sau yên như “cái máy” để kéo kẹo, phía trước là cái bàn để quay trúng thưởng… có khi lại là cái bảng để bắn súng lấy điểm và 1 cái “bị” đừng giấy được cắt sẵn để gói kẹo và chung quanh cái ghi đông xe còn treo tòn teng tùm lum mấy thứ đồ chơi bằng nhựa.
Tụi con nít bọn tôi hồi nớ làm chi có bánh trái ri khác nên niềm vui mỗi ngày là lắng nghe tiếng “leng keng” của xe Kẹo Kéo hay ngồi “hóng” “Mạ đi chợ về” vì kiểu chi lục cái giỏ chợ cũng có 1 gói nho nhỏ bọc vài viên kẹo gừng hay cái bánh tráng.
Mặc dù hồi nớ thiếu thốn trăm bề nhưng tuổi thơ của chúng tôi lại “giàu”sáng tạo và tự tạo ra không ít niềm vui ngọt ngào, độc đáo! Hình như đứa mô cũng thích trốn ngủ trưa để lẻn ra khu vực tụ tập của “đồng bọn”. Gặp nhau, đứa thì móc túi ra vài ba cây kẹo, đứa thì giấu sau lưng chùm me lép hay me dốt, có đứa xin mô được vài ba trái khế… mà xui răng lại là khế chua! Rứa là kéo nhau tới nhà hàng xóm có cái cửa gỗ để ép cho nước chảy ra, rồi xé khế thành từng múi, chấm muối ớt ăn rất ngon lành.
Những ngày có “đại tiệc” là khi đứa mô đó được Mạ cho tiền mua cho 1 que cà rem hay cây kẹo kéo trắng bóc có đậu phụng bên trong, bùi bùi, ngọt ngọt. Cả đám xúm lại “liếm” chung quê cà rem hay cắn chung cây kẹo kéo … Rứa mà thương, mà nhớ nhau tới chừ.
Trong đám con nít hồi nớ thì tôi có biệt tài “bắn ná”! Rứa là mỗi khi xe Kẹo Kéo có trò bắn súng thì tôi thường giành bắn để có thêm 1 cây kẹo “thưởng”, cả bọn reo hò, cổ vũ sướng lắm!
Chú bán kẹo kéo sau này còn bày thêm trò đổi mấy món “chai bao” lấy Kẹo Kéo. Rứa là chúng tôi thi nhau đi gom thau nhựa bể, chai, giấy loại, dép cũ … để đi đổi kẹo ăn. Hồi hộp nhất là lúc chú bán kẹo đưa tay kéo “cục bột” và ngắt kêu cái “rắc” để cho mỗi đứa một cây kẹo đem so nhau đứa mô có cây kẹo dài hơn. Chỉ có rứa thôi, chỉ cần rứa thôi là vui nguyên ngày, tối ngủ có đứa còn mớ vẫn cười!
Mới đó mà gần 50 năm! Tuổi Thơ trôi qua cái vèo! Tụi bạn hàng xóm chúng tôi mỗi đứa mỗi phương với muôn mỗi cuộc đời và sự nghiệp khác nhau. Rứa mà mỗi năm nếu được về Huế “ăn Tết” thì tới ngày mồng 4 vẫn phải gặp được nhau, vẫn bày trò giành giựt đồ ăn ồn ào cả một góc quán!
Tết năm ngoái, mày mò học làm được gần ba chục cây kẹo kéo theo kiểu “YouTube” mà tôi nâng niu, quý lắm! Gói gói, ghém ghém gửi bưu điện cho bạn bè cũng xa xứ như nhau để cùng nhau tìm lại những hồi ức đẹp.
Ngồi bên ly trà, tôi chậm rãi cắn miếng Kẹo Kéo kêu “rộp rộp” mà nghe như văng vẳng tiếng thằng Tí, thằng Nô, con Bé, con Xíu, con Tọp, con Na đang chí choé giành nhau ăn thuở xưa.
… Cầm Phone, lướt lựa tên đứa bạn hàng xóm, “Alo, mi há, tau đây” rồi rứa là hai đứa giành nhau kể chuyện cũ, râm ran cả tiếng đồng hồ xoay quanh cây Kẹo Kéo.
… đời rứa bơ vui thôi hí …
💜 LHT, 11.2023
Ảnh sưu tầm trên mạng