Nghề Nail
Tôi xin đăng bài viết này với mục đích xây dựng cộng đồng chơ không liên quan gì đến Huế của chúng ta. Kính mong đọc giả đón nhận.
Chiều nay, một buổi chiều đầu Xuân mát mẻ. Tôi trở về nhà sau một ngày dài tất bật với nhiều công việc ở công ty. Hoàng hôn buông xuống khuất dần sau dãy núi xa xa. Một mình rảo bước lang thang trên mảnh vườn đầy hoa thơm cây lá. Chút ngã lưng trên tảng đá bên cạnh dòng thác nhỏ và thả hồn theo dòng nước luồng lách chảy xuyên qua những phiến đá đã phủ rêu xanh. Một làn gió nhẹ mang theo hơi nước mát lạnh từ mặt hồ Millerton lake thổi phất mái tóc thưa thớt đã điểm sương tạo cho tôi một cảm giác thật dễ chịu. Đang thưởng thức phong cảnh yên bình thì chiếc điện thoại trong túi rung lên từng chập khiến dòng suy tưởng trở về với thực tại.
Đưa tay bắt máy thì có tiếng của một anh bạn thân quen.
– An hả?
– Dạ, em đây. Có chi không anh N?
– An biết gì chưa?
– Dạ em mới đi làm về nên có biết chi mô anh !
Zậy thì để anh gởi bài viết này cho An đọc nhé! để An biết tác giả là ai và cảm nhận bài viết này ra sao nhé!Anh nghĩ rằng bài viết đã xúc phạm phần lớn người Việt trong cộng đồng của mình đó An ạ!
Sau khi chào tạm biệt anh, tôi vẫn còn nghe văng vẳng tiếng vọng lại từ đầu giây bên kia với giọng bực tức:
“Ông cố nội nó”.
Bài viết của tạp chí Hoa Kỳ với tựa đề:“ Không nghề nào bị rẻ khinh như nghề Nails” dưới ngòi bút của tác giả Hoàng Thủy, đăng ngày 23/12/2023.
À! Thì ra thế… tôi không lạ gì những bài viết của tạp chí này trên mạng xã hội. Lâu nay khi tôi thấy những bài viết của họ thì tôi thường lướt qua cho xong chuyện. Vì tôi biết nó chẳng giúp ích gì cho mình.
Thiết nghĩ, những loại tạp chí này thường viết những bài có tính cách một chiều và không đúng sự thật, nhằm mục đích phá hoại và gây chia rẽ trong cộng đồng người Việt xa quê hương.
Tôi xin trở lại dòng quá khứ một chút của hai mươi mấy năm về trước của chính bản thân tôi. Sau khi lập gia đình, tôi quyết định xa rời nơi phồn hoa đô hội để tìm về với chốn bình yên của một thành phố nhỏ ở vùng Central Valley thuộc tiểu bang California. Thời gian đầu khi chưa kiếm được việc làm, tôi phụ vợ một tay để làm việc trong tiệm Nails và kể từ ngày ấy, tôi chính thức trở thành một người thợ làm Nails “không chuyên nghiệp”.
Cũng nhờ lăn lộn với nghề Nails một khoảng thời gian khá dài nên chúng tôi đã tạo dựng được một đời sống vật chất tương đối khá sáng sủa. Mặc dù công việc này không nằm trong sự yêu thích và sở trường của mình bởi tôi luôn xác định con đường mình phải đi và vạch rõ một tương lai sau này. Tôi nhận thấy nghề Nails là một nghề rất dễ kiếm tiền mà không đòi hỏi mình phải tốn nhiều thời gian để học hỏi cũng như kỹ năng cao. Vã lại tôi đang cần một số tiền lớn để thực hiện niềm ước mơ và hoài bão của mình từ khi còn nhỏ ở quê nhà.
Cho nên với nghành nghề này chúng tôi cũng đã tích lũy được một số vốn rất khá nhằm tạo nền móng vững chắc trên bước đường tương lai về sau khi chuyển đổi một hướng kinh doanh khác mà tôi luôn mong chờ cơ hội để thực hiện.
Mặc dù không đam mê công việc này, nhưng tôi luôn trân trọng về giá trị nghề nghiệp của nó và luôn thầm cảm ơn Trời Đất đã đưa đẩy tôi bước chân vào lãnh vực này.
Phần lớn những người Việt xa quê hương rất thành công và có một đời sống kinh tế khá sung túc. Nhà cao cửa rộng, con cái học hành đỗ đạt cũng đã ít nhiều liên quan đến nghề Nails.
Hằng năm người Việt làm Nails tha hương đã tích góp một số tiền không nhỏ để gởi về quê nhà hàng chục tỷ Đô để nuôi sống gia đình và thân nhân của họ. Tôi chưa từng nghe ai nói công việc này là một nghành nghề bị rẻ khinh nhất trong xã hội.
Thử hỏi, trong một xã hội mà mọi người ai cũng là Luật Sư, Bác Sỹ, thì ai là người sẽ làm những công việc bình thường khác và xã hội lúc đó sẽ ra sao.
Chung quanh tôi, có rất nhiều bạn bè và người thân cũng đang làm công việc này và họ cũng rất thành công. Những nghành nghề khác như Luật Sư hay Bác Sỹ v..v chưa chắc đã thành công và có cuộc sống giàu sang như những người làm Nails.
Tôi hoàn toàn không thể chấp nhận những lời lẽ trong bài viết của tác giả mang đầy ắp sự phỉ báng, miệt thị, khinh rẻ và coi thường.
Kính thưa tác giả! Không có nghành nghề nào là bị rẻ khinh, chỉ có những kẻ vô công rỗi nghề làm những điều trái pháp luật có hại đến bản thân và ảnh hưởng đến cộng đồng xã hội thì đó mới chính là những kẻ đáng bị lên án và bị khinh rẻ nhất. Một nghành nghề với cả công sức lao động chân chính và trong đó có cả nước mắt mà đem lại một lợi nhuận không nhỏ để nuôi sống gia đình và còn đóng góp vào ngân sách quốc gia một số tiền khổng lồ cho đất nước đã cưu mang mình từ những ngày hàn vi.
Kính thưa tác giả, giá trị con người không phải ở lãnh vực nghề nghiệp hay giàu sang danh vọng mà giá trị con người được đánh giá vào nhân cách và hành vi đối nhân xử thế.
Dĩ nhiên ở bất cứ nghành nghề nào cũng đều có những mặt trái và phải. Những vui buồn hệ lụy do một vài yếu tố hoàn cảnh nào đó tạo nên. Nhưng không phải vì thế mà nghành nghề đó đáng bị đem ra để bài bác miệt thị, khinh rẻ và coi thường.
Tôi rất mong tác giả hãy chiêm nghiệm lại chính bản thân mình khi đưa ra một bài viết có tính cách miệt thị, hạ nhục và chia rẽ trong cộng đồng như thế.
Những lời ngắn ngủi mang tính góp ý trong bài viết này, tôi chỉ mong muốn được nói lên những suy nghĩ hạn hẹp của mình một cách trung thực và khách quan nhất để ngỏ hầu xây dựng một cộng đồng người việt tha hương vững mạnh trên đất nước này.
Phố núi Ventana Hills Clovis California
March 16/2024.
<Quanganh Pham>