Thơ

Quỳnh thơm

Đóa Quỳnh hương tỏa ngạt ngào
Tách trà bốc khói, hồn vào cõi mơ
Ngắm hoa, như thấy dại khờ
Tình yêu chớm nụ, mù mờ “khải nguyên”

Hoa nhìn như lạc cảnh Tiên
Liêu trai một cõi, về miền hư vô
Thời gian ngưng đọng về mô
Chìm trong khoảng lặng, bến bờ tử sinh

Tiếng gà gáy bỗng giật mình
Hương quỳnh còn đó, bình minh ngỏ lời
Yêu quỳnh, yêu lắm người ơi
Đến khi cánh rũ, tim thời rưng rưng

Quỳnh thơm, một đóa reo mừng
Gặp người tri kỹ, như từng trăm năm
Biết bao giờ để xa xăm
Quỳnh ơi, ta cám ơn thầm hương bay…!

HÀN TUẤN
TB :

Hạnh phúc thay khi được ngắm Quỳnh nở trong đêm, hương bay ngào ngạt, nhấp chén trà ngon, như lạc vào chốn thiên thai, thả hồn thoát tục…cho đến khi Quỳnh từ từ xếp lại cánh như tạm biệt mối tình tri kỹ…!

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button