Tiễn đưa
Hồi còn học Trung Học, được học về “Chính Phụ Ngâm” của Bà Đoàn Thị Điểm dịch từ Chinh phụ ngâm khúc (征婦吟曲) của Đặng Trần Côn.
Những câu thơ theo thể “song thất lục bát” thuần Việt, chứng tỏ tài năng thật tuyệt vời của Bà Đoàn Thị Điểm, đúng như câu:
“Giai nhân tự cổ như danh tướng
Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu…”
Trong toàn bộ Tập Thơ 412 câu của Bà Đoàn Thị Điểm dịch, có 2 câu mà HT còn nhớ đến tận bây giờ:
“Ngàn dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai”.
Và bây giờ Hàn Tuấn sẽ gửi đến các Bạn bài Thơ khoán theo hai câu trên:
TIỄN ĐƯA
NGÀN thương nhớ quặn thắt lòng thiếp
DÂU còn xanh sao nỡ lìa xa
XANH kia thăm thẳm bao la
NGẮT cành hoa rụng, lệ đà chực rơi
MỘT người đi gieo sầu chờ đợi
MÀU ráng pha theo nắng chập chùng
LÒNG người ở lại mịt mùng
CHÀNG ngoài biên ải nghìn trùng bủa vây
Ý sầu hoang lạnh núi cùng mây
THIẾP chờ ngày tháng nỗi khôn khuây
AI hiểu được đoạn trường này
SẦU dâng như sóng phủ đầy nhớ mong
HƠN nhau chi người hai phương biệt
AI nhắc thầm đêm mãi dài lâu
NGÀN DÂU XANH NGẮT MỘT MÀU
TÌNH CHÀNG Ý THIẾP AI SẦU HƠN AI !
HÀN TUẤN
TB:
Bà Đoàn Thị Điểm sinh năm 1705, biệt hiệu là Hồng Hà Nữ sĩ, Bà mất năm 1748. Bà người Làng Giai Phạm, sau đổi thành Hiến Phạm, huyện Văn Giang nay thuộc tỉnh Hưng Yên. Nữ sĩ vốn gốc họ Lê, đến đời thân phụ mới đổi sang họ Đoàn.