Thơ

Tiếng Mạ Huế Tui

HT nhớ vở kịch hài về Tiếng Huế nói về chử Mạ:

“Người miền Bắc thường gọi Mẹ, người Nam thường gọi Má, còn người miền Trung (Huế tui) thì gọi Mạ như chan hoà tất cả…”!

Mạ tui vì theo con mà bôn ba từ Huế vào Đà Lạt, rồi từ Đà Lạt về ở hẳn Sài Gòn cho đến khi Mạ từ giã cõi trần, và Mạ đã nằm an giấc ở Nghĩa trang Lái Thiêu( Bình Dương) từ đó đến nay đã 35 năm rồi…!

Tiếng Mạ Huế tui

Từ lúc tui biết nói nì
Tiếng Mạ tui đã gọi chi là nhiều
Cứ bi bô tiếng Mạ “phiêu”
Ai nghe cũng thích bi nhiêu rứa tề…

Tiếng Mạ nghe thật là “phê”
Ôi chao Mạ đến mừng ghê là mừng
Vòng tay Mạ ấm áp hung
Ánh mắt Mạ đã như từng biết con

Cưu mang chín tháng vuông tròn
Tiếng Mạ như thể thấm mòn từng giây
Gọi tiếng Mạ lớn theo ngày
Thôi nôi, bập bẹ Mạ “say” cười hoài

Tập con từng bước mệt nhoài
Mạ vui chi lạ từ Đoài sang Đông
Thương con Mạ cứ ẳm bồng
Tiếng con gọi “Mạ” ấm lòng rứa thê…

Thời gian theo Mạ đi về
Mùa đi theo Mạ, xa quê Mạ buồn
Huế miềng cách trở lệ tuôn
Mạ ơi, xa Huế suối nguồn bao lâu…

Theo con, tóc Mạ bạc màu
Xa Huế Mạ nhớ Mạ rầu mà thương
Sài Gòn và Huế hai phương
Tiếng Mạ vang giữa phố phường Huế ơi…

Tiếng Mạ như tiếng nằm nôi
Mạ thời khuất bóng,con thời chỉ “mơ”
Đêm mơ tiếng Mạ thẫn thờ
Làm răng nghe lại câu thơ thuở nào:
“Bên ướt Mạ nằm, bên ráo con lăn…”!

Hàn Tuấn

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn có quan tâm
Close
Back to top button