Thơ
Tơ Tình Khó Dứt
Rồi một ngày mình phải cách xa nhau
Em bàng hoàng , anh ruột đau dao cứa
Em không hiểu vì sao anh thất hứa
Anh âm thầm không chịu nói lí do
Rồi một ngày Huế độ ấy vào thu
Anh trao vội bài thơ tình dang dở
Em không khóc nhưng sao lòng nức nở
Tình chúng mình phải dang dở vì đâu ?
Rồi những ngày ba mươi mấy năm sau
Ta giờ đây tóc trên đầu đã bạc
Em lặng lẽ like bài trên facebook
Để nhắc rằng ta vẫn mãi nhớ nhau
<Phúc Trần>