Thơ
Ưu điềm
Ưu Điềm thiệt đẹp biết bao
Sân đình, giếng nước, bờ ao, cánh đồng
Nhớ quê nơi có dòng sông
Thuyền ai khua mái bềnh bồng câu ca
Ưu Điềm đẹp tựa bài ca
Cánh diều chao liệng chan hòa gió mây
Quê mình xanh mát hàng cây
Nương dâu bãi mía đó đây xanh rì
Ưu Điềm níu bước chân đi
Lòng thêm vương vấn mỗi khi xa rời…
———————-