Về Huế
Chiều chiều
trên bến Văn Lâu
Gió đưa
vọng lại mấy câu nam bình
Hò.. ơ….ơ
Mình ơi
thức ngủ hởi mình
Qua đây
ta kể chuyện tình nhau nghe
Chuyện tình
ngày nắng đêm mưa
Người thương,
thương trả người đưa, đưa người
À ..ơ….ơ…
Thương người
ra đứng ngỏ người
Ruột mòn
chín tất thương người cứ thương
Thuyền ai
thấp thoáng dòng Hương
Mái chèo
khuấy động lòng vương chữ tình
O về
Đập đá Chợ dinh
Trăng soi
Vỹ Dạ đậm tình nước non
Hay O
lên chốn Cầu lòn
Thẳng đà
O đạp bon bon Ngự Bình
Còn tôi
về lại Bao vinh
Thử coi
phố cũ nhớ mình hay quên
Huế đêm
phố đã lên đèn
Để xem
rõ mặt người quen trở về
Bấy lâu
viễn xứ xa quê
Lòng thương
nhớ Huế gắng về mà thăm
Nổi niềm
gởi lại gió trăng
Tuổi thơ
khốn khó băn khoăn qua rồi
Hôm nay
tôi đứng giữa trời
Xin Huế
đừng trách người rời xa quê
<Ngô Truyền>