Thơ
Về Miền Ký Ức
Em có còn giữ lại những bài thơ ?
Anh viết tặng cho riêng em ngày trước
Thơ thổ lộ lời yêu thương tha thiết
Dẫu biết rằng mình buộc phải phân ly
Nhớ năm xưa độ ấy hết mùa thi
Em trách anh sau một năm gặp lại
Sao đi đâu âm thầm không chịu nói
Để người ta phải khắc khoải chờ mong
Xứ Trầm Hương nơi không có mùa đông
Mẹ Xứ Sở ánh nắng hồng đẹp lắm
Kỷ niệm cũ của một thời say đắm
Nơi bờ tre trưa vắng lặng ta ngồi
Cơn gió lào thổi khô rát làn môi
Trao” vòng nhỏ ” lời thì thầm em nói
Anh ân hận vì biết mình có lỗi
Nên một đời ôm mãi mối sầu tư
Xa em rồi anh vẫn thích làm thơ
Những câu thơ không mượt mà như trước
Bởi một lẽ giản đơn em cũng biết
Thơ không em nên khó viết ra vần
<Phuc Tran>