Truyện ngắn

Vợ Tôi Tôi Nịnh

TG: Mười Rạng

Tình chồng nghĩa vợ
Bao năm mà ngỡ tinh khôi
Lắm Kỷ niệm đẹp vun đầy
Mong các con hãy noi theo .

Ông Nội của vợ tôi được sinh ra ở một làng chài nghèo thuộc dải đất nắng cháy khô cằn cày lên sỏi đá. Từ nhỏ cho mãi đến sau này khi đã lên đến chức Ông Nội, Ông cũng chỉ quanh quẩn ở trong làng với nghề đánh bắt thủy hải sản như biết bao gia đình đang sống ở nơi miền cát trắng, quanh năm hoà điệu theo tiếng vi vu của những hàng dương liễu chạy dọc theo bờ biển và bao bọc xung quanh ngôi làng bé nhỏ nghèo nàn.

Do vị trí địa lý cùng hoàn cảnh kinh tế gia đình đã không cho phép Ông cắp sách đến trường. Nhưng Ông là một người có ý chí, thông minh và hiếu học. Nên Ông đã tự tìm cách để mình được biết đọc và viết. Với tâm tu hành và chịu khó tìm tòi nghiên cứu về kinh sách. Bởi vậy sau này Ông rất thông thạo về giáo lý của nhà Phật. Kể từ đó, Ông không còn hành nghề sát sinh và ăn chay trường.

Ba vợ tôi cũng được thừa hưởng sự siêng năng, cần cù và ý chí từ Ông Nội nên cũng đã học hành đỗ đạt để được vào làm việc ở trong quận thuộc thành phố Huế.

Vợ tôi cũng được sinh ra và lớn lên ở trong ngôi làng chài nhỏ bé nghèo khổ ấy. Với sự khuyến khích và mong muốn của Ba và Ông Nội, vợ tôi cũng được Ba Mẹ cho học hành đàng hoàng.

Vợ tôi không phải là một người đàn bà có nhan sắc như hoa khôi, hoa hậu. Bởi tôi tướng mạo bình thường cùng tài năng chẳng có và cũng không hề có một chút bất ngờ nào của sự may mắn để lọt vào mắt nâu của những người đàn bà chim sa cá lặn. Vả lại tôi thường nghĩ … vợ đẹp là vợ của người ta, biết lượng sức mình thì hạnh phúc mới được bền lâu mãi mãi. Những người đàn bà có Ngoại hình bắt mắt thường hay kiêu ngạo và đòi hỏi cao. Nếu chẳng may gặp phải một người đàn bà có đức tính ấy thì cuộc đời của tôi cũng héo úa trầm luân trong triền miên tăm tối.

Vợ tôi chỉ là một người đàn bà trên trung bình về mọi phương diện. Với vóc dáng rất ư bình thường khi nhìn từ bên ngoài, không thô tháp xấu xí khó nhìn. Nhưng vợ tôi mang một tấm lòng nhân hậu và bao dung, biết thương và hay giúp đỡ những người bất hạnh, kém may mắn, biết hành xử khéo léo và khôn ngoan ở đời để mong đem lại sự ấm êm và hạnh phúc an vui cho mái ấm gia đình.

Tôi vô cùng biết ơn Trời Phật đã ban cho tôi một người bạn đời như mong muốn mà mỗi khi nghĩ lại trong nhiều năm chung sống. Chưa bao giờ nàng nặng lời với tôi, chưa bao giờ có cử chỉ hay ngôn ngữ thiếu văn hoá , kém hòa nhã và thiếu lịch sự đối với tôi, chưa bao giờ nàng đòi hỏi và đặt điều kiện này hay điều kiện kia đối với tôi.

Ngoài tình cảm thắm thiết ở sự chia sẻ của vợ chồng, nàng luôn âu yếm tôi như một người tình mới quen, hiểu biết nhau như một tình bạn tri kỷ, rộng lượng và khoan dung như một người Mẹ và đặt biệt là bảo bọc chồng như Bà Ngoại chăm lo cho cháu.

Năm 29 tuổi ở trên đất khách quê người, do duyên phận đưa đẩy để tôi may mắn gặp nàng và chúng tôi đã đến với nhau bằng một đám cưới thật khiêm nhường nhưng long trọng, tưng bừng và hớn hở đem hai họ xích lại gần với nhau.

Nàng như chiếc bóng dịu hiền bên cạnh tôi. Tôi cảm thấy tâm hồn mình tan loãng vào một tình yêu thật sự êm đềm và chợt nhận ra rằng tình nghĩa vợ chồng và đời sống gia đình hôn nhân hạnh phúc, thoải mái, êm ái hơn mình đã từng nghĩ, ngày xưa rất nhiều lúc còn là một chàng trai độc thân lận đận tình duyên nhưng vui tính.

Cũng như trước đây nhiều người thường nói về sự tù túng trong đời sống hôn nhân với những ràng buộc và sự ngột ngạt không lối thoát của đời sống gia đình.

Vợ tôi luôn luôn lo lắng cho tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống hằng ngày, bổ khuyết cho tôi những thiếu sót thường nhật, dịu dàng an ủi tôi những khi tôi có chuyện lo buồn từ công việc. Có lần tôi nói với vợ rằng:

-Anh ngu quá, biết lấy vợ sướng như ri thì anh đã lấy từ lâu rồi chứ mô có dại để độc thân đến gần 30 tuổi mới lấy, uổng thiệt. Những khi chúng tôi có những bất đồng trong công việc, nàng dịu dàng phân tích thiệt hơn cho tôi nghe rồi để tôi tự quyết định hết tất cả. Sau khi quyết định xong mà dù có trái ý, nàng cũng vui vẻ cố gắng giúp tôi hoàn thành công việc chứ không mong tôi thất bại để chứng tỏ mình là người đúng. Vợ tôi thường nói:

– Thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn. Nếu ai cũng khăng khăng giữ ý độc tài và cho mình là đúng thì chẳng giúp ích được gì cho nhau cả. Cũng có khi quyết định của tôi sai lầm đưa đến một kết quả sai lạc. Những lúc như vậy nàng liền dịu dàng an ủi tôi và cho rằng tôi không có lỗi gì cả, có thể là dịp may của mình chưa đến và ai cũng có thể sai lầm mà. Từ đó tôi phải lắng nghe ý kiến của vợ nhiều hơn. Tôi thiết nghĩ , nếu như lúc này mà vợ tôi trách móc, đay nghiến thì chưa chắc tôi đã thấy được điểm sai của mình. Ngoài xã hội cũng có những lúc tôi vô tình gặp phải những bất đồng với người khác trong công việc làm ăn kinh doanh hoặc với bạn bè thì vợ tôi liền thay tôi lãnh hết trách nhiệm để giải quyết mọi chuyện đâu vào đó, vợ tôi nói: – – Những chuyện vặt vãnh để em gánh vác giúp mình, để tâm trí anh được ổn định mà làm những việc khác có ích hơn cho gia đình.

Tôi càng cảm thấy thương và quý vợ nhiều hơn.

Tôi thầm nghĩ, những năm mới về sống cùng với nhau, hoàn cảnh kinh tế tài chính của 2 đứa còn gặp nhiều khó khăn, thiếu trước hụt sau, áo quần đơn sơ, ăn uống dè xẻn. Vậy mà lúc mô vợ tôi cũng vẫn vui vẻ. Chưa bao giờ nàng so sánh mình với các bạn bè khác. Vợ tôi nói:

– Chúng ta nghèo vật chất nhưng gia đình hạnh phúc, tinh thần thanh sạch thế là đủ, đời sống gia đình cảm thấy đủ là đủ.

Chính vì vợ tôi không trách móc, than thở cho nên tôi cảm thấy mình cần phải có trách nhiệm nhiều hơn trong việc đưa gia đình lên ở một nấc thang cao hơn về tài chánh. Vợ tôi thường lo cho tôi vì ngày xưa tôi sinh thiếu tháng và thể chất yếu bẩm sinh, nắng không ưa, mưa không chịu, cộng thêm gần 20 năm nay tôi bị bệnh mất ngủ triền miên và phải dùng thuốc ngủ hằng đêm rồi phải làm việc nhiều thì dễ sinh bệnh. Thái độ trầm tĩnh của vợ trong mọi hoàn cảnh tạo cho tôi một cảm giác yên bình trong đời sống.

Trong công việc kinh doanh thì cũng có khi tôi mang bực bội và điều không vui về nhà. Vợ tôi thường khuyên tôi rằng:

– Mục tiêu tối thượng của đời người là đi tìm hạnh phúc. Đi làm kiếm tiền cũng chỉ để tạo dựng hạnh phúc gia đình, hạnh phúc đích thực của đời sống là mái ấm gia đình thì không dại gì mà đem cái bực bội ở nơi làm về nhà để rồi phí phạm sự an vui của mái ấm gia đình. Dù giàu sang danh vọng đến nhường nào mà gia đình thiếu hạnh phúc thì cuộc đời này không còn ý nghĩa gì nữa. Nhiều đêm nằm bên nhau, tôi hỏi vợ:

– Có khi nào em buồn anh chuyện gì lớn lao để trong lòng rồi ấm ức mà không thể nói ra thành lời không? Nàng nói:

-Người cho thì được nhiều phúc hơn người nhận. Không cầu thì sẽ được, không đòi thì sẽ có. Cảm thấy vui với cái tương đối mà mình đang có thì đã đủ mãn nguyện lắm rồi. Cho đi cái chân thành thì sẽ được nhận lại bằng tình thương chân thành, đừng nên đòi hỏi quá đáng ngoài khả năng của chồng thì bao nhiêu cũng không đủ để thỏa mãn cả.

Tôi càng học được nhiều điều tốt của vợ tôi. Nàng càng nép sát vào một bên thì tôi càng yêu thương trang trải bù đắp cho vợ nhiều hơn.

Mỗi khi đi cày về thấy nét mặt tươi trẻ của vợ thì bao nhiêu mệt nhọc, bực bội trong ngày đều tan biến hết.

Những chăm lo an ủi tinh thần của vợ làm cho đời sống tinh thần tôi nhẹ nhàng êm ái, thư giãn hơn bao giờ hết.

Những áp lực căng thẳng trong công việc kinh doanh được đẩy lùi một cách có hiệu quả.

Ngoài Bà Ngoại và Mẹ tôi ra thì người phụ nữ thứ ba trên đời mà tôi thầm biết ơn nhất chính là vợ tôi. Nàng đã cho tôi một đời sống có ý nghĩa hơn, hạnh phúc hơn đó là nhờ ở sự khôn ngoan hành xử nhẹ nhàng của vợ.

Nhiều đêm thức giấc nửa khuya tôi nhẹ hôn lên mắt vợ và thầm mong nàng luôn luôn là chiếc bóng nhỏ âm thầm đi bên cạnh cuộc đời tôi mãi mãi và sẽ mãi mãi về sau. Vợ tôi đã biết chọn một chỗ ngồi thấp nhất để được nâng lên ở một vị trí cao nhất trong lòng và trái tim tôi. Và cũng vì hơn 24 năm dài chung sống hạnh phúc bên nhau dưới mái gia đình nho nhỏ mà tôi phải viết lên như một món quà bé tí tẹo nhưng vô cùng quý giá vào dịp sinh nhật lần thứ 55 của nàng để thay lời cảm tạ cho một kỷ niệm đẹp có thật trong đời.

Phố núi Ventana Hills Clovis California April 10/. 2024.

<Quang Anh Pham>

Bài viết mới

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button